Mùa Thường Niên Chúa Nhật 30 Năm A
Xh 22, 20-26; 1Tx 1, 5c-10; Mt 22,34-40
Điều Răn Thứ Hai
Bài suy niệm
Sau khi Đức Giêsu trả lời
khôn khéo về câu hỏi có nên trả thuế cho Xêda không, nhóm Pharisêu rút
lui. Thì một thầy thông luật tấn công Đức Giêsu bằng cách đặt câu hỏi: “Thưa
Thầy, trong sách Luật Môsê, điều răn nào là điều răn lớn nhất”. Chúng
ta biết vào thời lưu đày tại Ba-ben, dân Do thái không còn hội đường để sinh
họat tôn giáo, không còn các lễ nghi phụng tự, tôn giáo có phần sa sút và xao
lãng. Các ngôn sứ đã gia tăng các luật lệ, bổ sung khá chi tiết, để phần
nào bù lại những thiếu sót trong việc thực hành tôn giáo. Họ đã có 613
luật, trong đó có 365 điều cấm và 248 điều khuyến thiện (nên làm). Vua
Ba-ben là Xy-rút ban chiếu chỉ hồi hương (-539) , Người Do thái lên đường
hồi hương mang theo bộ luật cồng kềnh và não trạng câu nệ luật pháp, cho nên đã
có sự tranh cãi giữa các thầy thông luật về vấn đề luật nào trọng hơn.
Tôn thờ một Thiên Chúa độc nhất hay là bác ái với tha nhân ?
Sách Xuất hành, được viết trước Đức Giêsu Kitô 12 thế kỷ, dạy rằng
người ta không thể gặp gỡ Thiên Chúa và yêu mến Người, mà không gặp gỡ tha nhân
và yêu mến họ, nhất là tha nhân là những người cô thế cô thân, nghèo khổ và
ngọai kiều: “Mẹ góa con côi, ngươi không được ức hiếp … nếu ngươi giữ áo
chòang của người khác làm đồ cầm, thì phải trả lại cho nó trước khi mặt trời
lặn. Nó chỉ có một cái để đắp, để che thân” (x. Bài Đọc 1. Xh 22,
20-26). Luật yêu thương thật tuyệt vời và tinh tế, rất quan tâm đến người
cơ bần! So sánh với câu trả lời của Đức Giêsu về giới răn trọng nhất: “Ngươi
phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn và hết trí
khôn ngươi. Đó là điều răn trọng nhất và điều răn thứ nhất. Còn
điều răn thứ hai, cũng giống điều răn ấy, là: ngươi phải yêu người thân như
chính mình” (Bài Tin Mừng. Mt 22, 34-40).
Cái độc sáng của Đức Giêsu không phải là đọc lại hai giới răn đó vì
chúng nổi tiếng trong Cựu Ước từ lâu rồi, nhưng là kết nối hai giới răn
thành một trong một tình yêu duy nhất, và từ đó chúng xuyên suốt lịch sử cứu
độ, làm xương sống cho luân lý Kitô giáo. Đức Giêsu luôn đứng về phía
người nghèo, người thất nghiệp, điều này được lặp lại liên lỉ trong cuộc
sống của Giáo Hội qua các thông điệp xã hội. Qua các thông điệp xã hội nầy
Giáo hội kêu gọi sống công bình và bác ái trong các tổ chức đời sống kinh tế,
xã hội và chính trị, trong kinh doanh thương mại, trong các hoạt động ở các
công ty xí nghiệp như trả lương cho công nhân, trong thành lập công đoàn bảo vệ
người lao động.
Sách Luật và các Tiên tri chẳng phải tóm gọn lại trong luật tình
yêu đối với Thiên Chúa và đối với tha nhân đó sao? Giới răn kép này được
thể hiện cuối cùng trên Thập giá. Đức Giêsu chịu chết vì yêu Cha và vì
yêu nhân lọai. Đức Giêsu đã trở nên người thể hiện chính điều Người đã
giảng dạy.
“Luật nào lớn nhất ” không còn là đề tài tranh luận
nữa, nhưng vấn đề hiện tại là cần đi vào thực tế đời sống và minh chứng ra
trong cộng đòan. Người thời đại chúng ta hôm nay cần chứng tá hơn cần lời
giảng. Vả lại một tiêu chí được nói đến trong phán xét cuối cùng, Đức Giêsu
đồng hóa mình với người anh em nhỏ nhất, đến nỗi khi làm điều gì cho người anh
em nhỏ nhất, đó là làm cho chính Đức Giêsu (x. Mt 25, 35-45 Phán xét cuối
cùng). Một sự đan kết đồng nhất giữa Đức Giêsu và người anh em hèn mọn
đến tuyệt vời được thực hiện trong quy luật mến Chúa và yêu người.
Lạy Chúa Giêsu, lý thuyết về luật bác ái thì con đã nắm rõ lắm rồi,
con còn biết hơn tiến sĩ luật thời Do thái, nhưng điều cần thiết là đem ra áp
dụng trong đời sống hằng ngày, con lại thiếu sót quá nhiều. Xin cho con
biết quảng đại, tôn trọng và yêu thương anh em như Chúa dạy. Amen
Lm. Luy Gonzaga NGUYỄN
QUANG VINH
GX. ĐỨC AN – GP. KONTUM
GPKONTUM (27/10/2017)
KONTUM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét