Sứ Điệp của Đức Thánh Cha Phan-xi-cô
nhân ngày Quốc Tế Hòa Bình 2018: Những người di cư và tị nạn
Con người trên đường tìm kiếm hòa bình
nhân ngày Quốc Tế Hòa Bình 2018: Những người di cư và tị nạn
Con người trên đường tìm kiếm hòa bình
1. Lời chúc hòa bình
Ước chi hòa bình sẽ đến với tất cả mọi người và mọi quốc gia
trên mặt đất! Nền hòa bình mà các Thiên Thần đã công bố cho các mục Đồng trong
Đêm Cực Thánh, chính là một khát vọng sâu xa của tất cả mọi con người và mọi
dân tộc, đặc biệt là của những con người đang phải đau khổ nhất khi thiếu hòa
bình. Đó là những con người mà Cha đang mang trong niềm cảm nghĩ của Cha cũng
như bao hàm trong lời cầu nguyện của Cha, và Cha đã từng nhiều lần nhắc tới con
số trên 250 triệu người di cư trên thế giới, và trong đó có 22,5 triệu người tị
nạn. Trong số những con người ấy, như Đức Bê-nê-đíc-tô XVI, vị tiền nhiệm đáng
kính của Cha, đã từng nói, chính là “những người nam và những người
nữ, các em nhỏ, những bạn trẻ và những cụ già, họ đang tìm tới một nơi, mà ở
đó, họ có thể sống trong hòa bình”. […].
2. Tại sao có quá nhiều người tị nạn và di cư?
Trong mối liên hệ đến việc cử hành Đại Năm Thánh mừng kỷ niệm
2.000 năm kể từ ngày các Thiên Thần công bố nền hòa bình tại Bê-lem, Đức Thánh
Cha Gio-an Phao-lô II đã nhắc tới con số những người tị nạn ngày càng lớn như
là hệ quả của một “loạt những cuộc chiến tranh, xung đột, diệt
chủng và sự thanh trừng các sắc tộc mà chúng đã để lại nhiều dấu ấn trong thế
kỷ XX”. […].
Nhưng người ta cũng di cư vì nhiều lý do khác. Một trong những
lý do đó, trước tiên là “khát vọng muốn có một cuộc sống
tốt hơn, và cũng thường liên kết với cố gắng để lại đàng sau mình ´nỗi tuyệt
vọng` về điều đã ngăn cản họ trong việc kiến tạo một tương lai” (ĐTC
Bê-nê-đíc-tô XVI, Sứ Điệp Nhân Ngày Quốc Tế Di Dân 2013). […]. Ngoài ra, “thật là bi ai”, như Cha đã nhấn mạnh trong thông Điệp
Laudato si’, “sự gia tăng những người di cư đã phải trốn chạy trước nỗi khốn
cùng, và nỗi khốn cùng ấy càng ngày càng trở nên tồi tệ hơn vì sự hủy hoại môi
trường”. […].
3. Với cái nhìn chiêm ngưỡng
Sự khôn ngoan của Đức Tin làm cho cái nhìn này trở nên sắc sảo,
mà cái nhìn ấy đang ở trong tình trạng sẵn sàng để nhận ra rằng, tất cả chúng
ta “đều cùng thuộc về một gia đình duy nhất, các di dân và các dân tộc
đón nhận họ, và tất cả đều có cùng một quyền lợi như nhau trong việc sử dụng
những điều thiện hảo của trái đất, và những điều thiện hảo đó được xác định là
phổ quát, như học thuyết xã hội của Giáo hội đã minh thị. Tình liên đới và sự
sẻ chia có nền tảng căn bản của mình ở đấy” (ĐTC Bê-nê-đíc-tô XVI,
Sứ Điệp nhân Ngày Quốc Tế Di Dân 2010). Những lời trên nhắc cho chúng ta lại
nhớ tới hình ảnh Giê-ru-sa-lem mới. […].
4. Bốn trụ cột đối với hành động của chúng ta
Để trao cho những người đang tìm kiếm nơi trú ẩn, những người tị
nạn, các di dân và những nạn nhân của nạn buôn người một khả năng để tìm thấy
được sự hòa bình mà họ đang tìm kiếm, cần tới một chiến dịch mà nó liên kết bốn
hành động sau đây lại với nhau: đón nhận, bảo vệ, thăng tiến và hội nhập.
“Đón nhận” gợi nhớ tới sự cần
thiết phải phổ biến những khả năng để có được những cuộc hành trình hợp pháp,
để không ép buộc những người tị nạn và những người di cư phải quay trở về lại
với những nơi mà tại đó sự bách hại và bạo lực đang đe dọa họ, và làm cho mối
quan tâm đối với sự an ninh của xã hội qua việc bảo vệ những quyền lợi căn bản
của con người trở nên vững vàng. Kinh Thánh nhắc nhớ chúng ta rằng: “Anh chị em đừng quên tỏ lòng hiếu khách, vì nhờ vậy, có những
người đã được tiếp đón các Thiên Thần mà không biết!” (Dt 13,2).
“Bảo vệ” nhắc nhớ tới bổn phận
phải nhìn nhận và bảo vệ phẩm giá bất khả xâm phạm của tất cả những ai đang
phải chạy trốn trước một mối nguy hiểm thực sự để tìm kiếm nơi trú ẩn cũng như
sự an toàn, cũng như bổn phận phải ngăn chặn tất cả những gì muốn bóc lột họ. Ở
đây, Cha nghĩ một cách đặc biệt tới các phụ nữ và những em nhỏ đang ở trong
những trạng huống mà trong đó họ đang bị đặt trước những mối nguy hiểm và những
sự lạm dụng đến độ trở thành nô lệ. Thiên Chúa không kỳ thị bất cứ ai: “Chúa phù trợ những khách ngoại kiều, Người nâng đỡ cô nhi quả phụ”
(Tv 146,9)
“Thăng tiến” sẽ lưu ý tới sự hỗ
trợ trong sự phát triển toàn diện con người của những di dân và của những người
tị nạn. Trong số rất nhiều những phương tiện mà chúng có thể giúp đỡ trong việc
này, Cha muốn nhấn mạnh tới việc phải làm sao để bảo đảm rằng, tất cả các em nhỏ
và những người trẻ đều có thể tiếp cận được với tất cả các cấp độ giáo dục, và
đó là điều quan trọng biết chừng nào. Bằng cách đó, họ sẽ không chỉ có thể tiếp
tục phát triển và mở rộng những khả năng riêng của mình, nhưng cũng còn ở trong
tình trạng đi đến với người khác trong tinh thần đối thoại chứ không phải trong
tinh thần dựng lên những vách ngăn và sự đương đầu. Thánh Kinh dậy rằng: Thiên
Chúa “yêu thương những ngoại kiều và ban cho họ lương thực và quần áo”.
Vì thế, Kinh Thánh cảnh báo: “Anh em phải yêu thương ngoại
kiều, vì anh em đã từng là ngoại kiều ở đất Ai-cập” (Đnl 10,18-19).
Sau cùng, “hội nhập” có
nghĩa là tạo điều kiện cho những người tị nạn và cho các di dân để họ tham dự
hoàn toàn vào cuộc sống của xã hội đã đón nhận họ – trong một sự năng động của
việc làm phong phú hóa lẫn cho nhau cũng như của việc cộng tác đầy phong nhiêu
trong sự thúc đẩy phát triển con người toàn diện tại những cộng đồng địa
phương. Vì thế, Thánh Phao-lô viết: “Anh em không còn phải là người
xa lạ hay người tạm trú, nhưng là người đồng hương với các Thánh và là người
nhà của Thiên Chúa” (Eph 2,19).
5. Một đề nghị trong mối tương quan với hai công ước quốc tế
Với trọn tấm lòng, Cha mong ước rằng, tinh thần này sẽ xác định
một tiến trình mà trong suốt năm 2018, tiến trình đó sẽ dẫn tới chỗ rằng, Liên
Hiệp Quốc sẽ xác định và thông qua hai công ước quốc tế – một cho sự di dân an
toàn, trật tự và hợp phá, và một cho những người tị nạn. […].
Trong thực tế, sự đối thoại và sự phối hợp được coi là một sự
cần thiết cũng như là bổn phận sống còn của cộng đồng quốc tế. Ngay cả những
quốc gia ít giầu có cũng vẫn có thể đón nhận một số lớn những người tị nạn, hay
có thể đón nhận tốt hơn […].
6. Cho ngôi nhà chung của chúng ta
Những lời của Thánh Gio-an Phao-lô II sẽ gợi hứng cho chúng ta:
“Nếu nhiều người cùng chia sẻ ´giấc mơ` về một thế giới hòa bình,
và những đóng góp đầy giá trị của các di dân và của những người tị nạn được quý
trọng, thì rồi càng ngày nhân loại sẽ càng trở thành một gia đình của tất cả,
và thế giới của chúng ta sẽ trở thành một ´ngôi nhà chung` thực sự”
(Sứ Điệp Nhân Ngày Quốc Tế Di Dân 2004). Nhiều người trong lịch sử đã tin vào “giấc mơ” đó, và biết bao nhiêu người đã làm chứng rằng,
ở đây hoàn toàn không phải là một điều không tưởng phi thực tế.
Thánh Phan-xi-ca Xa-vi-e-ra Ca-bri-ni, tức vị Thánh mà ngày qua
đời lần thứ 100 của Ngài được cử hành trong năm 2017 này, phải được kể vào
trong số những người đó. […]. Nhờ lời cầu bầu của Thánh Nữ, ước gì Thiên Chúa
ban cho tất cả chúng ta đều có được kinh nghiệm này: “Hoa trái công chính được rắc gieo trong hòa bình cho những người
kiến tạo hòa bình.”
Từ Vatican ngày 13 tháng 11 năm
2017
Nhân dịp Lễ kính nhớ Thánh
Phan-xi-ca Xaviera Cabrini
Nữ Bổn Mạng của các Di Dân
Đức Thánh Cha Phan-xi-cô
Lm. Đa-minh Thiệu O.Cist – chuyển ngữ
Adgentes kt -05-01-2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét